Huyền thoại Nguyệt cung - Chương 14: Cuộc hẹn đặc biệt

Sau khi chỉ đường cho Sungyoon, cô lễ tân đã gọi người tiếp theo và chăm chỉ tiếp tục làm việc của mình. Thời gian trôi qua chậm chạp. Cô uể oải liếc nhìn đồng hồ. Với ai cũng vậy, những giờ cuối cùng trước khi tan làm luôn là những giờ dài nhất.


"Này này! Tớ bảo! ”


Khi cô lễ tân ngáo dài, một đồng nghiệp bên cạnh cô bỗng lên tiếng. 


"Cậu có nhớ anh chàng đẹp trai với khuôn mặt u ám đó không?"


"Ừ có. Sao thế? ”


Người đàn ông trông u ám nhưng thực sự đẹp trai. Cô ngay lập tức nhận ra người mà đồng nghiệp của mình đang nhắc đến.


“Lúc tra cứu hồ sơ của anh ấy, đột nhiên cậu khựng lại. Có chuyện gì thế? Nghe nói anh ấy chỉ là một Conector thế hệ thứ nhất thôi mà. ”


Người bình thường hiếm khi biết đến các Connector, nhưng cô là lễ tân làm việc tại Văn phòng Kinh doanh và Quản trị cho Mê cung Mặt trăng, nên cô đã gặp họ thường xuyên. Thế nên, theo lẽ thường thì cô không thể ngạc nhiên khi đối mặt với một Người kết nối thế hệ thứ nhất.


“Tôi không ngạc nhiên vì anh ấy. Tôi đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy người hẹn gặp anh ta”.


"Ai thế?"


"Sếp của bộ phận Hỗ trợ."


"Gì cơ?!"


Cô đồng nghiệp ngạc nhiên đến mức nhổm dậy. Suýt nữa thì cô ta đã hét lên. Quá xấu hổ, cô lễ tân quay lại bàn làm việc như thể cô ấy đang bận làm việc của mình. Trong khi ấy, tất cả mọi người đều quay về phía họ. 

Vì cô lễ tân đã giả bộ làm việc, nên ánh mắt mọi người đổ dồn vào cô đồng kia. Mặt cô ấy đỏ bừng, và vội cúi đầu xuống.


Khi ánh mắt của mọi người từ từ tản ra, cô đồng nghiệp bĩu môi:


"Hứ! Cậu nỡ lòng nào để tớ chịu trận một mình như vậy! ”


“Tại cậu hét lớn đấy chứ! Cậu làm tôi xấu hổ quá ”.


Hai người họ hạ giọng khi thì thầm và cãi nhau.


"Mà thôi, bỏ đi" - Cô đồng nghiệp lắc đầu - “Tại sao sếp của chúng ta lại muốn gặp một người thế hệ thứ nhất?”


‘Bộ phận Hỗ trợ’ có vai trò quan trọng nhất trong Văn phòng Quản trị và Kinh doanh cho Mê cung Mặt trăng. Đúng như tên gọi, họ quản lý và hỗ trợ các Connectorr. Nếu cấu trúc quyền lực giống như một kim tự tháp, thì Bộ phận Hỗ trợ sẽ đứng đầu.


Thật kỳ quái khi người đứng đầu Bộ phận Hỗ trợ lại hẹn gặp một Người kết nối Thế hệ 1 mới thức tỉnh.


“Sao lại kỳ quái thế nhỉ? Ngay cả các phó phòng cũng chỉ làm việc với những Người kết nối mạnh nhất  ở đất nước chúng ta. Nhưng người đàn ông này chỉ là một Người kết nối thế hệ thứ nhất. ”


"Có thể anh ta sở hữu một đặc điểm độc đáo, hoặc có một hoàn cảnh đặc biệt nào đó." - Cô lễ tân lắc đàu - "Dù sao, đó không phải là việc của chúng ta."


"Uhm, cũng đúng."


Hai người quyết định bỏ qua chủ đề đó, và bắt đầu buôn chuyện trên trời dưới biển, chờ đến lúc hết giờ.


* * *


Sungyoon bước vào phòng chờ.


"Cậu có phải là anh Woo Sungyoon không?"


"Đúng. Tôi là Woo Sungyoon. ”


"Rất vui được làm quen với anh. Tên tôi là Jun Insoo. ” - Người đàn ông trung niên chìa tay ra.


Sungyoon cũng bắt tay ông ta, và kín đáo quan sát người đàn ông tên Jun Insoo.


Điều đầu tiên anh nhận thấy là mảng hói trên đỉnh đầu. Đó là dấu hiệu đặc trung cho thấy ông ta đã bước sang tuổi xế chiều. Tuy nhiên, ngoài cái đầu hói, trông ông ta khá khỏe mạnh và nhanh nhẹn. Ông ấy cũng mặc một bộ vest được ủi phẳng phiu. 


“Tôi xin lỗi vì đã bắt cậu phải đợi lâu. Quá trình xử lý hồ sơ của cậu hơi lâu. Làm ơn đi theo tôi." - Insoo khẽ cúi đầu.


"Tôi hiểu. Không sau đâu ạ"


"Cảm ơn cậu."


Sau lời chào hỏi, Insoo dẫn Sungyoon đến một căn phòng cách đó không quá xa. Căn phòng khá rộng, nhưng nó đã được chia thành nhiều buồng nhỏ. Đã có người ở trong những căn buồng này rồi, và Sungyoon có thể nghe thấy những cuộc trò chuyện thì thào phát ra từ những căn buồng khác.


"Xin mời đi lối này."


Insoo dẫn Sungyoon băng qua những buồng phỏng vấn và tới phòng iêng của mình. Đó là một căn phòng lịch thiệp, có một cái bàn tròn bằng kính, một máy vi tính và hai cái ghế.


Insoo đưa ra một chiếc ghế cho Sungyoon, và sau đó ông ngồi xuống đối mặt với anh.

"Tôi sẽ giới thiệu bản thân một lần nữa. Tên tôi là Jun Insoo. Tôi là trưởng Bộ phận Hỗ trợ, thuộc Văn phòng Kinh doanh và Quản trị cho Mê cung Mặt trăng. ”


Vừa nói, ông vừa đưa danh thiếp cho Sungyoon. 

Sungyoon tròn mắt ngạc nhiên. Anh không bao giờ nghĩ rằng người đứng đầu một bộ phận lại gặp riêng mình. 

Anh ấy có nhiều câu hỏi muốn hỏi. Tại sao trưởng phòng lại ra đón anh? Ông ấy có thường làm vậy không? Anh có điểm gì khác biệt với mọi người sao?


Tuy nhiên, khác với dự đoán của anh, trưởng phòng chỉ bình thản hỏi anh những câu đơn giản. Sau đó, ông nhập thông tin cá nhân của anh vào máy tính của mình.


Quá trình này không mất nhiều thời gian và kết thúc sau khoảng 10 phút.


"Cảm ơn cậu." - Sau khi nhập thông tin cuối cùng, Insoo gật đầu.


"Xong rồi ạ?"


“Ừm. Trên thực tế, quá trình đăng ký khá đơn gianr. Tuy nhiên, việc giải thích sau đó rất tốn thời gian ”


Insoo gập máy tính xuống và lên tiếng.


“Chính phủ giám sát những Người kết nối, nhưng đối tác thực sự của họ lại là các doanh nghiệp. Chúng tôi chỉ làm trung gian mà thôi. ”


Insoo lấy ra một tờ giấy trong cặp của mình.


“Hiện tại, đây là danh sách các doanh nghiệp đang tìm kiếm Người kết nối. Nói một cách chính xác, họ đang tìm kiếm Conector thế hệ thứ nhất."

Sungyoon cầm lấy mảnh giấy. Trên đó toàn những cái tên xa lạ.

Như hiểu được suy nghĩ của anh, người đàn ông lên tiếng:

"Tôi xin lỗi, có lẽ anh chưa bao giờ nghe nói về những công ty này. Tất cả các công ty lớn đều đang hợp tác với Connector thế hệ thứ 2 và thế hệ thứ 3. Thậm chí Connector thế hệ thứ 4 đang dần xuất hiện. Trong mắt các doanh nghiệp lớn, Connector thế hệ thứ nhất sẽ không mang lại nhiều lợi nhuận cho họ ... ”


"Đợi một chút." -  Sungyoon ngắt lời ông - “Ngài đang giới thiệu cho tôi các công ty đang thu thập Nguyệt Thạch ư?”


"Phải."


“... Tôi chưa bao giờ nói rằng mình sẽ lên Mặt trăng. Tất cả các Connector đều phải đi vào mê cungư? ”


Insoo chớp mắt nhiều lần. Sau đó ông ta vỗ đầu vài cái.


"Ừ nhỉ.  Tôi vẫn chưa giải thích cho cậu. Lâu lắm rồi tôi không làm việc với tân binh… ”


Insoo lấy ra một xấp giấy và chống cằm nhìn Sungyoon.


“Theo những gì tôi vừa nghe, cậu đang do dự khi đi vào Mê cung Mặt trăng. Có phải vì nó nguy hiểm không? ”


Sungyoon gật đầu.


Khi mới nghe nói rằng mình là một Connector, đầu tiên Sungyoon hạnh phúc vì nghĩ rằng mình có thể trả hết nợ. Tuy nhiên, khi cơn hào hứng đi qua thì anh bắt đầu lo lắng. 

Anh biết rằng rất nguy hiểm khi đi vào Nguyệt Cung. Theo những gì anh từng tìm hiểu, Mê cung Mặt trăng là một nơi thường xuyên xảy ra thương vong. Sungyoon sẵn sàng dành cả đời để hy sinh con gái mình, nhưng điều đó không có nghĩa là anh muốn chết. Anh ấy vừa trải qua một trải nghiệm cận kề cái chết, vì vậy anh không muốn nói về cái chết một cách bất cẩn.


"Tôi hiểu. Ai cũng coi trọng sinh mạng của mình”.


Insoo lấy điện thoại di động trong túi ra rồi nhìn thời gian.


“Ừm, xem nào. Giờ sắp hết giờ làm việc rồi...” - Insoo lầm bầm một mình và nhìn Sungyoon - "Cậu có kế hoạch nào khác vào ngày mai không?"


“… Không hẳn.”


Bây giờ Sungyoon là một người lao động chân tay. Vì vậy, nếu cần thiết thì anh có thể nghỉ một hoặc hai ngày. Vấn đề duy nhất là sau khi nghỉ, anh sẽ không có tiền lương.


"Vậy.... hôm nay cậu có thể dành thời gian cho tôi vào buổi tối được không?"


"Vâng."


Sungyoon định quay về Seoul ngay sau khi đăng ký xong. Anh dự định sẽ tiếp tục công việc của mình như một người lao động chân tay. 

Tuy nhiên, Insoo là người phụ trách bộ phận này. Sungyoon nghĩ rằng mình không nên từ chối lời mời của một người có chức có quyền.


“Tầm tối, tôi sẽ liên hệ với cậu. Nếu cậu không định đi đâu, cậu có thể ngồi ở phòng chờ. ”


"Tôi hiểu rồi."


Cuộc trò chuyện kết thúc, và cả hai cùng đứng dậy.


* * *


Sau khi chia tay Sungyoon, Insoo bước xuống hành lang. Trng đầu ông vẫn tiếp tục nghĩ về Sungyoon. Sungyoon là một Connector non trẻ mới được đánh thức. Thông thường, ông ấy sẽ không chú ý đến một  tân binh như vậy. 

Tuy nhiên, Sungyoon lại là người hoàn toàn phù hợp với nhu cầu của ông.


"Các khoản nợ của chàng trai đó lên tới hàng triệu USD."


Ông là một công chức cấp cao, nên ông có một mức lương khá cao. Tuy nhiên, Insoo vẫn sững sờ khi thấy khoản nợ khổng lồ của Sungyoon. 

Chàng trai trẻ này đã thất bại trong công việc kinh doanh, và anh ấy đang làm việc chăm chỉ để kiếm tiền từng chút một. Tuy nhiên số tiền đó chỉ đủ để anh sống qua ngày, và Sungyoon không thể trả hết nợ bằng công việc như vậy.


‘Chà...mình có nên vui mừng vì chuyện này không?? '


Insoo ôm đầu. Sungyoon là người phù hợp với nhu cầu của "người đó". Cuộc gặp gỡ này là định mệnh, nhưng điềm lành hay điềm dữ thì ông cũng không biết. 


Tuy nhiên, ông không thể chần chừ thêm được nữa.


Bíp bíp!

Insoo bấm một vài số trên điện thoại của mình. Điện thoại bắt đầu đổ chuông, bên kia có người nhấc máy.


[Vâng.]


Đó là một giọng nói thanh thoát, chắc chắn là của một người phụ nữ trẻ. Tuy nhiên, giọng nói của cô ấy cộc lốc và lạnh lùng.


"Là chú Insoo đây."


[Vâng, chào chú. Có việc gì ạ?]


Giọng nói lạnh lẽo của  cô ấy bắt đầu lộ ra dấu vết của cảm xúc. Đó là cách nói chuyện dành riêng cho một người thân quen.


Insoo khẽ lắc đầu rồi nói tiếp.


"Chú đã tìm thấy một người. Anh ta phù hợp với nhu cầu của cháu."

Comments